Một bài báo trên Dân Trí, kêu gọi Phó thủ tướng Vũ Đức Đam nên nhìn nhận Sơn Trà là cái “dạ dày”, với hàm ý là cần khai thác để “no bụng” cư dân và đóng góp ngân sách quốc gia. Thế nhưng không phải ai cũng nghĩ như vậy.

Muốn Sơn Trà là 'dạ dày': Ăn của thiên nhiên không chừa một thứ gì!

07/06/2017, 15:47

Một bài báo trên Dân Trí, kêu gọi Phó thủ tướng Vũ Đức Đam nên nhìn nhận Sơn Trà là cái “dạ dày”, với hàm ý là cần khai thác để “no bụng” cư dân và đóng góp ngân sách quốc gia. Thế nhưng không phải ai cũng nghĩ như vậy.

Dự án du lịch nghỉ dưỡng đào xới Sơn Trà

Khi đứng trước một quang cảnh thiên nhiên hùng vĩ, đẹp tươi chúng ta sẽ nghĩ gì? Có phải chúng ta sẽ thấy lòng mình thơ thới an bình hay cảm thấy mình là một sinh linh bé nhỏ trước tự nhiên! Nếu ai đó lại có suy nghĩ, làm sao phân lô bán nền hay chặt cây lấy gỗ, thì suy nghĩ ấy có phải kỳ cục không?

Câu chuyện về ngọn núi Sơn Trà ở Đà Nẵng khiến chúng ta trở lại với một câu hỏi mà từ thuở hồng hoang con người vẫn hỏi nhau: "Làm sao để sống với thiên nhiên cho hài hoà?". Ngọn núi, dòng sông hay cánh rừng sinh ra từ khi tổ tiên con người chưa đặt chân trên mặt đất và chắc chắn sẽ còn đó nếu mai đây loài người tuyệt diệt. Lý lẽ trời đất là bao trùm và con người chỉ là một giống loài ký sinh trên "cơ thể" thiên nhiên ấy xuất hiện trong tất cả các nền văn hoá Đông Tây.

Điển hình nhất là người da đỏ Châu Mỹ gọi thiên nhiên bằng Mẹ. Tương đồng như vậy là người Việt gọi đất là Mẹ, trời là Cha. Với ngọn núi hay dòng sông cũng vậy, tất cả đều được tôn thành Thần trong tín ngưỡng cổ xưa của người Việt. Người ta khi vào rừng đều lập một mâm cúng để xin được khai thác sản vật. "Ăn của rừng rưng nước mắt" là câu thành ngữ có lẽ nhiều người đã được ông bà mình truyền dạy.

Vậy đó, mà có một bài viết trên Dân Trí ví ngọn núi Sơn Trà là cái "dạ dày". Hàm ý người ta phải lấy Sơn Trà ra tiêu hoá đặng kiếm tiền, đặng mà làm giàu. Tác giả bài viết nói trên muốn kêu gọi Phó thủ tướng Vũ Đức Đam phải cân nhắc đem Sơn Trà ra khai thác, nếu không thì đó là "tội lỗi".

Người dân Đà Nẵng từ khi lọt lòng đến lúc xuôi tay ai cũng hằng ngày ngóng vọng về ngọn núi Sơn Trà ấy, không dám ngoa ngôn nói rằng người dân nơi này xem Sơn Trà như bàn thờ của mình, nhưng dám khẳng định chẳng ai nghĩ đến việc cố đem "bán" Sơn Trà để kiếm ăn. Coi Sơn Trà là cái "dạ dày" để kiếm ăn vậy ăn xong rồi "chất thải" ấy sẽ xả ở chỗ nào đây? Có phải thiên nhiên được tạo hóa để cho con người kiếm tiền mà bất chấp sự tồn vong của vạn vật?

Câu trả lời cương quyết là "Không". Đừng dại mà động vào chốn thiêng ấy. "Nhất phá sơn lâm, nhì đâm hà bá" - câu thành ngữ này, ai chưa đọc thì nay đọc cũng chưa muộn. Không chỉ là một phần máu thịt của người Đà Nẵng, Sơn Trà còn là tài sản của nhân loại. Kiếm đâu ra một cánh rừng nguyên sinh vĩ đại như vậy liền kề với thành phố, nhất là khi cánh rừng ấy còn là nơi sinh sống của loài Vọoc Chà vá Chân nâu quý hiếm đặc hữu.

Không chỉ như vậy, theo Tổ chức Nghiên cứu đa dạng sinh học Green Viet thì Sơn Trà còn là nơi dừng chân của những bầy chim di trú. Nói tài sản của nhân loại là vì vậy. Hãy nhìn mỗi ngọn núi và dòng sông hay cánh rừng như là ngôi nhà từ đường của tổ tiên để lại cho con cháu. Có ai lại đòi xem nhà từ đường là mặt bằng cho thuê, là "bao tử" để kiếm ăn?

Cách đây ít lâu, một nữ biên tập viên truyền hình khi lên nghỉ ở một khu nghỉ dưỡng sang trọng trên Sơn Trà đã chụp hình bầy khỉ vào xin ăn rồi đưa lên Facebook cá nhân để làm minh chứng cho "du lịch bền vững", "khỉ voọc không kêu cứu"... để rồi nhận lại sự phê phán gay gắt từ cộng đồng đến nỗi phải âm thầm xoá ngay những hình ảnh kia. Nói như vậy để thấy chạm đến Sơn Trà là chạm đến trái tim của rất nhiều người. Ngọn núi ấy là tài sản chung, đừng nghĩ đến việc xẻ nó để kiếm tiền.

Trước tiên, Sơn Trà là ngọn núi, là thiên nhiên chứ không là lá phổi, cũng chẳng phải bao tử. Con người là cái gì mà lại dám xem tự nhiên là một bộ phận cơ thể rồi bắt nó phục vụ mình?

Đừng nấp dưới sự nguỵ biện "đánh thức" Sơn Trà. Ngọn núi ấy chẳng cần ai đánh thức mà chính những đầu óc coi đồng tiền là trên hết mới phải cần được đánh thức. Mượn lời của ông Huỳnh Tấn Vinh - Chủ tịch Hiệp hội Du lịch Đà Nẵng: "Nếu phải chọn thì chúng tôi chọn Sơn Trà". Tôi tin sẽ rất nhiều người có lương tri cùng lựa chọn như vậy và sẽ làm hết khả năng để bảo vệ cho bằng được Sơn Trà.

Trung Bảo

Bài liên quan

(0) Bình luận
Nổi bật Một thế giới
Vui buồn nghề muối Bạc Liêu - Bài 2: Ứng dụng kỹ thuật, công nghệ mới
Để làm giàu trên chính đồng muối của gia đình, nhiều diêm dân ở Bạc Liêu đã mạnh dạn đầu tư vật tư, thiết bị cơ giới hóa để sản xuất muối theo hướng công nghệ cao. Hướng đi mới đã khẳng định được hiệu quả, góp phần nâng cao sản lượng lẫn chất lượng hạt muối.
Đừng bỏ lỡ
Mới nhất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO
Muốn Sơn Trà là 'dạ dày': Ăn của thiên nhiên không chừa một thứ gì!