Giữ vẹn được phẩm chất tốt đẹp của người nổi tiếng đã là việc khó, làm cho nó ngày càng tốt đẹp hơn, chiếm lĩnh được lòng yêu mến, sự trọng thị của mọi người mạnh hơn, sâu hơn, bền chặt hơn lại càng khó. Những ngày qua Phan Anh đã làm được điều khó ấy, một cách giản dị, tự nhiên, đầy tình thương và trách nhiệm.
>>Phan Anh sẽ làm gì với số tiền hơn 16 tỉ đồng từ quyên góp?
Mấy ngày qua, và ngay cả thời điểm này, người ta đang nhắc đến hai tiếng Phan Anh với sự trìu mến và cảm phục. Chàng trai diễn viên điện ảnh kiêm MC chuyên nghiệp cho các chương trình truyền hình đã gây được sự thu hút mạnh mẽ công chúng, nhưng nếu trước đó là cái duyên, sự thông minh, hóm hỉnh, linh hoạt trong công việc, thì nay là tấm lòng, niềm yêu thương với đồng bào mình, với người dân đang trong cảnh hoạn nạn, khốn cùng.
Không phải đến bây giờ Phan Anh mới là “người nổi tiếng”, “người của công chúng”. Do đặc điểm, lợi thế công việc văn hóa truyền thông đại chúng, anh đã trở thành nhân vật quen thuộc trong cuộc sống hằng ngày của cộng đồng. Nhưng không phải bất cứ ai là người nổi tiếng cũng được đông đảo dân chúng yêu mến như anh.
Ta vẫn biết, những người nổi tiếng, nhất là văn nghệ sĩ, người làm trong lĩnh vực văn hóa có cái lợi là được… nổi tiếng, “vua biết mặt, chúa biết tên”, tuy nhiên lại luôn chịu sự xét nét, săm soi của người đời. Mỗi lời nói, hành vi, cử chỉ, công việc dù lớn hay nhỏ, chung hay riêng đều được soi qua kính lúp, tìm từng chi tiết bé nhất, hay hoặc dở đều phơi bày ra cả. Không ít người nổi tiếng đã khiến cho đám đông từng yêu mến họ phải thất vọng bởi vì thần tượng bị sụp đổ khi xảy ra điều này tiếng nọ. Giữ vẹn được phẩm chất tốt đẹp của người nổi tiếng đã là việc khó, làm cho nó ngày càng tốt đẹp hơn, chiếm lĩnh được lòng yêu mến, sự trọng thị của mọi người mạnh hơn, sâu hơn, bền chặt hơn lại càng khó. Những ngày qua Phan Anh đã làm được điều khó ấy, một cách giản dị, tự nhiên, đầy tình thương và trách nhiệm.
Cả hệ thống chính trị đã vào cuộc, các ngành các cấp, các đoàn thể, tổ chức, cá nhân, vùng miền. Từ những vị lãnh đạo cấp cao nhất như Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng… đến người dân thường khắp nơi trên đất nước đều hướng về miền Trung “nhường cơm sẻ áo”. Ai cũng thấy mình phải có trách nhiệm chia bùi sẻ ngọt lúc này. Trong cơn hoạn nạn thêm hiểu lòng nhau, nói như một số bạn đã bộc lộ trên mạng xã hội, nước lũ đã cuốn đi nhiều tài sản của nhân dân nhưng cũng làm phát lộ thêm bao điều tốt đẹp, nhất là sự gắn bó, niềm tin, niềm yêu thương giữa con người với con người. Và theo tôi, Phan Anh và mọi ngườiđã chứng minh rõ nhất điều ấy.
Trên trang Facebook cá nhân, vào thời điểm gần 14 giờ ngày 19.10, diễn viên MC Phan Anh đã hồ hởi báo tin số tiền từ những nhà hảo tâm (từ người dân thường còn nghèo cho đến các đại gia rủng rỉnh tiền bạc tham gia vào cuộc cứu trợ hoành tráng này tôi đều gọi chung là nhà hảo tâm) đổ vào tài khoản của anh đã lên đến 16 tỉ đồng. Anh đang ở vùng lũ, lặn lội giữa nước lụt, đến từng nhà, trao tận tay tiền bạc và vật dụng cần thiết cho người dân. Anh chia sẻ trên Facebook: “Mục tiêu của mình là ở đó: làm thiện nguyện sao cho hoạt động thiện nguyện không còn cần thiết nữa”. Đúng vậy, giúp cho người dân như lúc này chỉ là giải pháp tình thế, cho bà con qua khỏi cái đận khốn khó trước mắt. Phan Anh bày tỏ mơ ước một ngày nào đó dân chúng đều được sung sướng, hạnh phúc, không cần phải cậy nhờ sự giúp đỡ cứu trợ của ai. Đó mới là sâu rễ bền gốc, là ổn định lâu dài. Cái nhìn, quan điểm chín chắn của một người trẻ như Phan Anh thật đáng khâm phục.
Cộng đồng đã không nhầm khi đặt niềm tin vào Phan Anh. Không được tin yêu thực sự thì một xu cũng chả ai dám trao.Anh nói và làm ngay, chứ không chỉ kêu gọi. Cũng không phải vì anh đã góp 500 triệu đồng của cá nhân vào việc giúp bà con vùng lũ mà chúng ta đề cao, bởi “lá lành đùm lá rách”, giúp một đồng lúc này cũng rất đáng quý, nhưng cử chỉ ấy không phải ai cũng làm được. Mặc cho dư luận còn có ý này ý khác, thậm chí nghi ngờ “động cơ”, chê bai (tránh sao khỏi sự thị phi của người đời), Phan Anh vẫn sống như chính anh tâm sự, “chỉ mong sao làm người tốt, có tâm, có tình và tử tế”.
Phan Anh ạ, trong kiếp nhân sinh này, con người ta cũng chỉ mong sống được vậy thôi...
Nguyễn Thông