Holly thức dậy sớm. Và lần đầu tiên trong hơn một tháng qua, cô tỉnh dậy không phải do tiếng chuông điện thoại đánh thức giấc ngủ lơ mơ Holly thức dậy sớm. Và lần đầu tiên trong hơn một tháng qua, cô tỉnh dậy không phải do tiếng chuông điện thoại đánh thức giấc ngủ lơ mơ của mình.

Tái bút Anh yêu em - Phần 2: Lá thư từ thiên đường

First News – Trí Việt | 22/01/2019, 13:55

Holly thức dậy sớm. Và lần đầu tiên trong hơn một tháng qua, cô tỉnh dậy không phải do tiếng chuông điện thoại đánh thức giấc ngủ lơ mơ Holly thức dậy sớm. Và lần đầu tiên trong hơn một tháng qua, cô tỉnh dậy không phải do tiếng chuông điện thoại đánh thức giấc ngủ lơ mơ của mình.

Cô tự nhắc nhở bản thân, như vẫn làm mỗi sớm mai thức giấc, rằng những hình ảnh cô thấy về Gerry đêm qua chỉ là một giấc mơ. của mình. Cô tự nhắc nhở bản thân, như vẫn làm mỗi sớm mai thức giấc, rằng những hình ảnh cô thấy về Gerry đêm qua chỉ là một giấc mơ.

Holly đi tắm và thay bộ quần áo cô yêu thích: quần jeans xanh và áo thun màu hồng phấn đi cùng đôi giày thể thao. Sharon nói đúng, cô đã gầy quá mức. Chiếc quần jeans lúc trước hơi chật, giờ phải có sự trợ giúp của thắt lưng mới ổn. Cô trang diểm qua loa cho gương mặt mình bớt vẻ nhợt nhạt và che đi những quầng thâm trên mắt.

Một giờ sau, Holly ra khỏi cửa hiệu làm tóc với tinh thần phấn chấn hơn. Không có Gerry đi bên cạnh, một vài người đàn ông trên phố nhìn theo bước chân cô. Holly đi nhanh đến chỗ chiếc xe của mình để cảm thấy an toàn hơn và lái xe đến nhà bố mẹ. Cho đến giờ phút này, mọi chuyện vẫn tiến triển tốt.

Holly dừng trước ngôi nhà của bố mẹ và hít một hơi thật sâu. Sáng nay, điều đầu tiên cô làm ngay khi thức giấc là gọi điện báo hôm nay sẽ về thăm gia đình, trước sự ngạc nhiên của mẹ. Đã ba giờ rưỡi. Cô vẫn ngồi yên trong xe, cảm thấy hơi lo lắng, bồn chồn. Ngoài những lúc bố mẹ tới thăm, chưa bao giờ cô dành thời gian để chuyện trò với họ trong những tháng vừa qua. Holly không muốn mọi người chú ý đến mình, hỏi những câu hỏi đại loại như cô đang cảm thấy thế nào và dự định sẽ làm gì tiếp theo.

Ngôi nhà ấu thơ của Holly nằm cạnh bờ biển Portmarnock. Cô dừng xe bên đường, ngồi yên trên xe nhìn chằm chằm ra biển. Cô dã sống ở đây từ ngày cất tiếng khóc chào đời cho đến khi lập gia đình với Gerry. Cô rất thích đi bộ trên bờ biển, nghe âm thanh sóng biển xô bờ và tiếng kêu của những con mòng biển.

Holly không định ở lại lâu nhà bố mẹ. Cô hít một hơi thật sâu, bấm chuông cửa và nở sẵn một nụ cười thật tươi.

- Ôi, chào con, con gái! Vào nhà, vào nhà di! - Mẹ cô vẫn luôn niềm nở như thế, với gương mặt đầy yêu thương và cô luôn muốn hôn lên gương mặt ấy mỗi khi ghé thăm.

- Chào mẹ. Mẹ khỏe không? - Holly bước vào, cảm thấy lòng nhẹ hẳn giữa không khí ấm áp quen thuộc. - Mẹ ở nhà có một mình thôi sao?

- Ừ, bố con ra ngoài với Declan rồi, nó muốn mua ít sơn để sơn lại căn phòng.

Holly và mẹ trò chuyện khá thoải mái, có lúc im lặng, nhưng phần lớn thời gian là huyên thuyên chuyện này chuyện nọ mãi cho dến lúc Holly lấy hết can đảm hỏi mẹ về phong thư.

- Ô, mẹ quên khuấy đi mất! Con xem có gì quan trọng không?

- Nếu có gì thì con sẽ báo cho mẹ biết sớm. - Holly vừa nói vừa chào tạm biệt mẹ. Nhưng cô không thể chờ được dđến khi về nhà mới mở phong thư.

Ngồi trên đám cỏ xanh nhìn qua bãi cát vàng, Holly mân mê lá thư trong tay, Nó không phải một lá thư bình thường như cô nghĩ mà một bì giấy dày cộm thì đúng hơn. Địa chỉ được đánh máy nên cô không thể đoán biết qua nét chữ là ai đã gửi cho mình. Nhưng quan trọng hơn cả, bên trên phong bì là một hàng chữ vỏn vẹn có vài từ, được in rất đậm và to: “Bản liệt kê”.

Tâm trạng Holly vui lên đôi chút. Nếu như lá thư này không phải của Gerry thì cô phải chấp nhận một sự thật rằng anh đã hoàn toàn bước ra khỏi cuộc đời cô và cô phải tập quen với cuộc sống không có anh bên cạnh. Nhưng nếu như, nếu như đó là thư do Gerry viết cho cô...

Những ngón tay Holly run lên khi mở mép keo dán của chiếc bì giấy màu nâu. Cô dốc ngược chiếc bì để trút hết những thứ bên trong ra ngoài. Mười phong thư nhỏ như những tấm thiếp bày ra trước mắt cô. Trái tim Holly như ngừng đập khi cô nhìn thấy những dòng chữ viết tay quen thuộc. Đó là những phong thư của Gerry.

Holly nín thở, những giọt nước mắt lại lăn dài trên má và con tim cô lại thổn thức. Cô bắt đầu đọc những dòng chữ trên lá thư dài, thầm biết rằng khoảng thời gian mà người viết đã ngồi xuống bàn để viết cho cô những dòng này sẽ không bao giờ trở lại. Cô rà ngón tay lên từng nét chữ của Gerry.

Holly yêu dấu của anh,

Anh không biết em đang ở đâu khi em đọc được những dòng chữ này. Anh chỉ hy vọng khi em đọc được nó, em vẫn khỏe mạnh và an lành. Em từng thì thầm với anh rằng em không thể tiếp tục sống mà thiếu anh. Em có thể tiếp tục, Holly ạ.

Em rất mạnh mẽ và can đảm. Em có thể vượt qua nỗi đau này. Chúng ta đã từng chia sẻ những khoảng thời gian đẹp đẽ bên nhau và em là cuộc đời của anh... em chính là cuộc đời của anh. Anh không có gì để hối tiếc.

Nhưng anh chỉ là một phần trong cuộc đời rất dài của em - và sẽ còn nhiều phần khác làm nên cuộc đời của chính em nữa. Hãy luôn nhớ đến những ký ức tuyệt vời mà chúng ta đã có khi bên nhau, và em hãy đừng sợ để có thêm những ký ức đẹp đẽ khác nữa, em nhé.

Cảm ơn em vì em đã cho anh niềm vinh hạnh được có em làm vợ trong cuộc đời ngắn ngủi của mình. Và anh muốn cảm ơn em về tất cả, Anh sẽ mãi mãi ghi nhớ tất cả những gì em đã dành cho anh.

Bất cứ khi nào em cần anh, em hãy tin rằng anh đang ở bên em.

Mãi mãi yêu em,

Người chồng và là người bạn thân thiết nhất của em,

Gerry.

Tái bút: Anh đã hứa là sẽ viết cho em một bản liệt kê, và đây là danh sách những việc em phải làm. Em phải mở những bức thư này chính xác vào khoảng thời gian mà anh đã ghi bên trên và nhớ là phái tuân theo đấy.

Và em hãy nhớ là anh vẫn luôn dõi theo từng bước em đi.

Holly đã khóc. Dù vậy, cô đã cảm thấy nhẹ nhàng hơn, nhẹ nhàng vì Gerry dù thế nào cững đang tiếp tục ở bên cạnh cô. Holly lướt mắt trên những phong bì tìm xem phong bì nào có thể mở. Giờ đang là tháng Tư. Cô đã bỏ lỡ tháng Ba, vì thế, cô nhẹ nhàng mở phong thư tháng Ba. Bên trong là một tấm thiếp nhỏ với nét chữ của Gerry.

Đừng để chân bầm vì cái chân giường nữa em nhé. Hãy mua một cái đèn ngủ để bên cạnh giường!

Tái bút: Anh yêu em.

Gương mặt còn đầm đìa nước mắt, Holly mỉm cười vì cô nhận ra rằng Gerry của cô đã thật sự quay lại!

Holly cứ thế đọc đi đọc lại lá thư không biết bao nhiêu lần.

Trích P.S Ilove You – Tái bút Anh yêu em
Bài liên quan

(0) Bình luận
Nổi bật Một thế giới
Cần có cơ sở pháp lý điều chỉnh về trí tuệ nhân tạo
6 giờ trước Nhịp đập khoa học
Ủy ban Khoa học -Công nghệ - Môi trường (KH-CN-MT) thấy rằng Việt Nam cần phải có cơ sở pháp lý nhằm điều chỉnh về trí tuệ nhân tạo (AI) để phát triển thế mạnh, hạn chế tác động bất lợi trong nghiên cứu, ứng dụng, phát triển công nghệ AI.
Đừng bỏ lỡ
Mới nhất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO
Tái bút Anh yêu em - Phần 2: Lá thư từ thiên đường