Chuyện tốt sao hiếm dần
Góc bình luận - Ngày đăng : 05:38, 27/08/2016
Ngày nay người ta bắt đầu một ngày mới bằng cách lướt điện thoại thông minh coi tin. Thông tin từ đám đông chia sẻ trên các diễn đàn mạng xã hội thật quá nhiều bất an. Rúng động nhất mới đây là vụ Bí thư Tỉnh ủy và Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Yên Bái bị Chi cục trưởng Chi cục kiểm lâm dùng súng bắn chết, đang được cơ quan công an điều tra. Gần nhất là vụ Phó Chủ tịch mặt trận xã Thạch Hóa (Tuyên Hóa, Quảng Bình) dùng dao chặt vỡ đầu người dân vì nghi người này ném đá vào nhà mình.
Người ta cũng không thể tin vào mắt mình khi đọc bản tin một cô gái ở miền Bắc quyết định thuê một thanh niên với số tiền 50 triệu đồng để chặt đứt chân, tay rồi dựng chuyện bị tai nạn tàu hỏa nhằm chiếm đoạt số tiền 3,5 tỷ đồng từ bảo hiểm đền bù. Rồi khó tin hơn nữa, một đứa cháu đã bóp cổ bà đến chết chỉ để lấy tiền chơi game, hoặc người mẹ ở một tỉnh miền núi giết 3 đứa con chỉ vì giận chồng một việc nhỏ.
Buổi sáng đọc báo bây giờ quả thật khó khăn đối với nhiều người.
Nhưng tôi tin, trong thế giới này vẫn còn những hình ảnh tốt âm thầm xuất hiện, chảy ngầm đâu đó mà nếu biết, nếu tiếp cận được, sẽ cảm thấy được xoa dịu phần nào. Mới đây nhất là vụ chia sẻ vé số độc đắc: anh thanh niên tên Tuấn mua 5 tờ vé số của Bạc Liêu, nhờ bạn nhậu là Vui giữ hộ. Hôm sau bạn nhậu đưa 200 triệu với thông báo có 2 tờ trúng giải độc đắc. Tuấn nghĩ mình mua thì phải hưởng số tiền lớn hơn. Nói bạn nên sòng phẳng, Tuấn chỉ nhận lại sự lờ đi của bạn. Bạn nhậu chơi vậy không quân tử. Tuấn khởi kiện, tòa xử anh thắng, nhưng Tuấn lại hành xử đẹp, sau lời tuyên của tòa là Tuấn sở hữu hợp pháp 2 tờ vé số độc đắc mỗi tờ 1,5 tỷ đồng, Tuấn đã tặng lại bên thua kiện 1 tờ độc đắc. Lòng tử tế đã hóa giải được sân si.
Còn đây là chuyện tử tế tôi nhặt được ở người bạn. Cụ bà Phan Thị Bê, 87 tuổi, quê ở phường Đúc, thành phố Huế có 4 người con, nghèo khó. Vài chục năm trước cụ Bê sống với con trai út, làm nghề xích lô, nát rượu. Mỗi lần say xỉn là hành hạ, chửi bới, thậm chí đánh bà... Chịu không nổi, cụ Bê bỏ nhà đi khắp nơi. Suốt hơn 30 năm lang bạt cực khổ, vài năm nay bà đến tá túc dưới gầm cầu vượt Nam Lý, thành phố Đồng Hới.
Không hộ khẩu, giấy tờ tuỳ thân..., nhiều lần lực lượng an ninh khu phố đến kiểm tra và đuổi. Nhưng thấy bà nài nỉ, van xin quá nhiều nên họ "lơ" cho. Đã 90 tuổi, bà Bê không làm thêm gì ngoài đi nhặt rác kiếm cơm. Kiếm rác không đủ ăn thì xin thêm tiểu thương khu vực chợ Ga (Đồng Hới). Họ tốt bụng, liên tục giúp cho bà tiền, có người thì mua cơm, mua bún phở cùng ăn. Người thì cho vài nghìn đồng, cao hơn lên đến vài chục nghìn đồng. Cảm động nhất với bà, có nhiều chị bán rau rất khốn khó, ấy vậy mà họ vẫn liên tục cho bà tiền, dù giá trị chỉ từ 2 đến 10 nghìn đồng. Bà cảm động nói, chắc trời thương cho tui gặp chị em tử tế.
Quán cắt tóc Hoàng Việt ở khu vực chợ Công Đoàn (phường Bắc Lý, thành phố Đồng Hới), nhiều người đến cắt tóc không khỏi ngạc nhiên khi thấy một hòm từ thiện đặt trước cửa. Chủ tiệm cắt tóc tên V. (đề nghị giấu tên) sau khi làm nhiệm vụ xong cho khách hàng thì không quên mở lời: Nếu quý khách có chút lòng từ thiện thì hãy chung tay giúp đỡ người nghèo. Đây là hòm từ thiện do tui lập ra, có sự giám sát của các tiểu thương chung quanh đây...
Theo V., xã hội bây giờ có rất nhiều người giàu và cũng không ít người nghèo, người có hoàn cảnh khó khăn, già cả, neo đơn, tàn tật... Bên cạnh những người xấu thì cũng có lắm người tốt. Bản thân tui không có nhiều tiền nên chỉ nghĩ ra cách làm cái hòm "Chung tay vì người nghèo" để kêu gọi mọi người cùng hướng về người nghèo.
Tui làm từ thiện có thấm tháp gì đâu so với nhiều người khác có điều kiện, thời gian và mối quan hệ... Cốt yếu bản thân làm việc thiện là để thấy lòng mình luôn thanh thản, sống có ích với cuộc đời. Tiếp đến là để răn dạy cho các con là phải biết yêu quý cộng đồng, biết cảm thông, chia sẻ với những hoàn cảnh khó khăn, hoạn nạn...
Số tiền mỗi tháng không nhiều, nhưng V đã giúp khá nhiều trường hợp hoạn nạn. V. nói rằng: Nếu được mọi người tán thành, tui vẫn tiếp tục làm từ thiện cho tới lúc... già. Mình đang còn sức khoẻ thì tự lao động để kiếm ăn. Biết đâu đó có khi bản thân gặp hoạn nạn, không sống tử tế thì lấy ai giúp đỡ...
Lòng tốt ẩn đâu đó xung quanh ta, chỉ cần đánh thức sẽ có lực lan tỏa. Lòng tốt không cứ phải cái gì cao siêu, nó giản dị và đầy tình thương. Đọc những chuyện như thế sẽ bớt đi hoang mang về một môi trường đầy bất trắc. Ông bạn của tôi người Vân Kiều lại nhìn nhận về sự tử tế và lòng tốt rất lạ: chỉ cần kể một câu chuyện vui thôi để làm người xung quanh cười cũng đã là níu kéo lại gần nhau.
Và ông kể với tôi câu chuyện rùa vàng giao phối: ông Hồ Kẹo đi bắt rùa vàng vào năm 1993, tại đoạn qua con suối ở vùng Bãi Đạn, ông phát hiện một cặp rùa vàng đang giao phối với nhau. Bắt được cặp này, Hồ Kẹo nói với Hồ Bun, phải tìm hai ba con còn lại, chắc chắn còn hai ba con nữa. Hồ Bun hỏi vì sao lại đoán vậy? Hồ Kẹo bảo thường rùa vàng mà giao phối, bao giờ cũng có vài ba con đến coi trộm mà học tập. Tìm đi, tìm đi. Quả nhiên đúng, bắt được hai con gần sát đó.
Hồ Bun cùng Hồ Kẹo về bản kể và nói đó là túi khôn săn rùa vàng. Bọn chúng giao phối là có khán giả đứng coi để học hỏi đấy.
Quốc Nam