Ca sĩ Mỹ Linh: 'Nếu không có anh Quân, tôi không làm được gì ra hồn cả'
Văn hóa - Ngày đăng : 11:16, 16/03/2017
Chị giản dị trong bộ quần áo "nông dân", gương mặt không phấn son mộc mạc, tự tay chị cắt tỉa cho cây để mùa xuân đâm chồi nảy lộc. Chị bảo, dù bận rộn với lịch biểu diễn, lịch làm giám khảo các chương trình truyền hình, song, mỗi lần trở về căn nhà đầy màu xanh và không khí mát lành của mình, chị lại được làm mới chính mình, sống thật là mình trong tình yêu của gia đình, chồng con...
Tôi nghe và đọc nhiều bài báo viết về chị, đâu đó nhiều ý kiến về Mỹ Linh, rằng chị là một người mẹ tuyệt vời, một người vợ bận rộn, một người phải làm có khi gấp nhiều lần sức lực của mình để giữ thăng bằng cho căn nhà hạnh phúc ấy...
Tôi cũng đi qua đi lại thật nhiều lần ngang qua cổng căn nhà vườn trên Sóc Sơn của chị, lúc nào căn nhà ấy cũng cửa đóng then cài, đằng sau cái cổng đơn sơ bằng sắt tấm, đằng sau hàng rào bằng trúc đầy kiên cố là vài ba người làm công, chăm bẵm cho vườn cây của chị những lúc chị vắng nhà và đằng sau cánh cổng ấy là rất nhiều... chó giữ nhà, mỗi khi khách đến, người giúp việc phải mất dăm bảy phút để nhốt những chú chó hung dữ.
Gặp Mỹ Linh, cảm giác ban đầu, là sự ấm áp, thân thiện đến lạ lùng. Dường như, hòa vào không gian cảnh vật nhà chị, là tất cả sự sẻ chia về cây cối, về những loài hoa đang đua nhau khoe sắc, ngào ngạt hương hoa bưởi, thoang thoảng hương hoa hồng, thanh mảnh những cành đào giữa mùa xuân muộn...
Mỹ Linh khác nhiều nghệ sĩ khác, chị không màu mè, không làm dáng, ở trong căn nhà cực đẹp và cực phong cách của chị, là một Mỹ Linh vừa xắn tay làm vườn, vừa có thể trò chuyện đầy hài hước về những câu chuyện của đàn bà, vừa lúc nghỉ tay lại mời khách thưởng thức nước chè xanh và bánh quy tự làm để có thể ngắm nghía mọi góc căn vườn đẹp mê hồn của chị.
Tôi hỏi Mỹ Linh, người ta bảo rằng, trong gia đình chị, chị là người... lao động chính, thậm chí là phải làm gấp đôi sức lực của mình, có nghĩa là phải cáng đáng nguyên cả phần của Anh Quân nữa để trang trải đời sống. Bởi vậy mà chị "chạy sô" rất nhiều chương trình lớn nhỏ...?
Mỹ Linh cười: Trong giới nghệ sĩ, nếu chỉ nghe lời đồn thì nghe suốt ngày thôi. Nên tôi không quan tâm đến những lời đồn. Anh Quân thì bị... nghĩ oan nhiều lắm. Chúng tôi cũng chẳng cần thanh minh làm gì. Chỉ biết rằng, nếu không có anh Quân, thì tôi không làm được gì ra hồn cả.
Thậm chí là trong âm nhạc, nếu không có anh Quân thì tôi lấy đâu ra tiền mà làm đĩa. Để sản xuất một đĩa nhạc tử tế, một ca sĩ cần rất nhiều tiền. Để có một bài hát ra đời gắn với tên tuổi của mình, cần rất nhiều tiền. Tôi thì không mất xu nào cả, chỉ đơn giản, tôi được làm vợ của anh Quân. Tôi muốn một đời sống nhẹ nhàng, có thể cần cù làm việc nhưng không phải quá sức bon chen.
Quan niệm sống của tôi khá nhẹ nhàng, cái gì đến cứ đến, đi cứ đi, không việc gì phải cuống cả lên! Phụ nữ nhìn chung nên nhẹ nhàng, đừng có căng thẳng làm gì mà mệt vào mình trước hết. Càng tham vọng càng dễ tuyệt vọng, nên tốt nhất là hãy biết tự bằng lòng với những thứ vừa vặn với mình, vừa đỡ mệt mình mà cũng đỡ mệt cho những người sống cạnh mình. Năng lượng sống cần thiết nhất là nguồn năng lượng có thể giúp mình cân bằng, bền bỉ, chứ không phải là thứ lửa gas, bùng lên một lúc rồi cạn kiệt...
Vợ chồng đến với nhau, ở lại được cùng nhau đến đầu bạc răng long, đó là duyên số, mình muốn tránh cũng không được, mà muốn cố để xích lại gần nhau mà không phải là định mệnh thì cũng không thế nào "cố" được đâu. Nên mình cứ sống an nhiên, tự tại để lòng được bình an ở mức nhiều nhất có thể...
Ngồi trong vườn nhà chị, nghe tiếng chim hót, tiếng gió vi vu trong không gian rộng rãi thoáng mát, dường như mọi muộn phiền tan biến. Mỹ Linh khác nhiều ca sĩ khác, chị tìm về chốn yên tĩnh để tĩnh tâm sau những giờ lao động miệt mài trên sâu khấu. Ở đây, chị không phải là một Diva lộng lẫy cùng ánh sáng và âm thanh, mà chị là một người làm vườn chăm chỉ. Tỉa tót cho những đóa hồng, vun gốc cho những cây hoa mộc đơn sơ thơm ngát.
Chị lấy cho tôi xem những cuốn sách về vườn và cây được chị mang về từ đất nước Nhật Bản sau những lần lưu diễn. Chị bảo, đây là những cuốn sách "bảo bối" mà chị gối đầu giường để trồng cây theo phong cách Nhật Bản. Triết lý làm vườn của người Nhật quả thật sâu sắc, khi nó luôn biết cách nén cái lớn trong cái nhỏ và giúp cái nhỏ không bị chìm lấp giữa cái lớn...
Ít nhiều, có thể lấy ra được từ đó những bài học sống cũng như bài học làm nghề cho mình. Đôi khi chỉ cần vui với cây cỏ thôi là cũng đã đủ năng lượng sống cho một ngày thì mình vừa là người sáng tạo, lại cũng đồng thời là người thưởng thức. Mắt mình nhìn được, thì có nghĩa là được.
Còn nghề hát, thì đó là nghề "làm dâu trăm họ", cái mình tâm đắc chưa chắc khán giả đã đồng cảm. Tuy nhiên, phẩm chất chung cần có giữa người làm vườn và người làm nghệ thuật, đấy là sự kiên trì, tinh tế.
Nghệ thuật là sự thách thức trước thời gian. Còn một khu vườn rộng lại là sự đánh đố của không gian. Phải tính sao cho vườn rộng mà không loãng, chia mà không bị rời; sao cho ngồi đâu, mùa nào cũng phải có cái để mà nhìn ra, khoảng không nào cũng phải ẩn chứa một bức tranh trong đó... Nếu bạn ngồi ở khu vườn nhà tôi, tôi muốn ở góc nào, bạn cũng cảm nhận được từng chi tiết đẹp và lãng mạn của thiên nhiên, cảnh vật.
Nói chuyện cùng Mỹ Linh về cây, dường như chẳng bao giờ chán. Chị có đủ kinh nghiệm và thời gian để có thể làm cho khu vườn của mình trở nên đẹp đẽ. Cảnh đẹp, tâm hồn lãng mạn và bình an, nên cái triết lý sống của Mỹ Linh cũng đầy giản dị.
Chị bảo: "Mỗi ngày chưa chắc đã chọn được một niềm vui, vì mọi thứ cứ chợt đến chợt đi, như thời tiết hôm mưa hôm nắng. Nên cả khi đời sống không được vui, tôi cũng sẽ vẫn mở lòng tiếp nhận nó. Người ta chỉ mệt khi cứ cố chống lại lẽ tự nhiên đó mà thôi... Ngoài đời, tôi ăn vận trang điểm khá là giản dị, cũng có thể là do cái tôi của tôi không quá lớn tới mức khiến tôi luôn có nhu cầu phải "khác người", "hơn người" và phải được tất thảy mọi người nhìn thấy theo cách đó.
Ngay cả trên sân khấu, tôi cũng thường không cố tìm đủ mọi cách để đặt dấu ấn của mình vào đâu đấy mà chỉ muốn dấu ấn, nếu có, sẽ tự nó tỏa ra một cách giản dị, tự nhiên.
Càng về sau này, tôi càng nhận ra rằng, chẳng có vẻ đẹp nào là giàu sức hút bằng sự giản dị tự nhiên, cả trong đời sống cũng như trong âm nhạc. Tôi thích vẻ đẹp và sức hút lặng lẽ của một bông hoa dại, ai thích thì sẽ thấy, ai không thích thì sẽ bỏ qua, và cũng không sao. Được tất thảy mọi người nhìn thấy chưa chắc đã hạnh phúc hơn là được một số người thực sự quan tâm đến mình nhìn thấy...".
Gần với Mỹ Linh mới cảm nhận được rằng, trong cuộc sống, chị vô cùng dễ chịu, chị hóm hỉnh trong cách chuyện trò, lạc quan trong cuộc sống. Dường như chị có cách làm tiêu tan nỗi buồn, đó là một cách tự yêu bản thân mình. Bởi vì làm gì có ai không yêu mình, Chỉ là, có thể khác nhau về cách. Ngôi nhà của ca sĩ Mỹ Linh có gu riêng không hề trộn lẫn, cũng như chị, một tính cách không trộn lẫn, một tình yêu đầy nồng nàn với người đàn ông của riêng mình không ồn ào mà bền bỉ. Chị là người giữ lửa, một ngọn lửa âm ỉ mà nồng đượm và đầy tin tưởng. Có lẽ bởi thế, mà sau rất nhiều tháng năm, sau rất nhiều biến cố của cuộc sống, Mỹ Linh vẫn xuất hiện với những quan điểm sống không thay đổi.
Cách của chị là sẽ cố bảo vệ mọi thứ tạo nên mình, thuộc về mình, ở mức an toàn nhất có thể: Gia đình mình, sức khỏe của mình, thời gian của mình, sự tự do, và tất thảy những gì chị tin tưởng...
Mỹ Linh chia sẻ rằng, chị thích được sống trong cảm giác an toàn. Có lẽ bởi thế mà chị chọn ngoại ô Hà Nội để được sống đúng với bản thân mình và bên cạnh người đàn ông chị yêu thương hết mực. Dạo này chị xinh đẹp hơn rất nhiều vì dành nhiều thời gian cho bản thân khi các con dần lớn và đi ra khỏi sự bảo bọc của chị.
Con gái lớn Anna vào tháng 5 tới sẽ tốt nghiệp nhưng sẽ ở lại học thêm và có thể được giữ lại để làm việc cho một studio tại Mỹ. Con trai thứ hai, Anh Duy thì tới đây sẽ du học tại Australia về tài chính. Riêng gái út Mỹ Anh thì vẫn dịu dàng bên bố mẹ với từng khúc ca trên sân khấu.
Niềm vui lớn nhất sau những giờ đi diễn trở về là chị được hít hà cả một khoảng trời mộng mơ, thơm ngát hương hoa ngọc lan với những ánh đèn đầy ảo mộng, được ngồi cùng mâm cơm thơm dẻo với người đàn ông ít nói và lặng lẽ của chị, nhạc sĩ Anh Quân. Một người đàn ông đủ độ hào hoa và tinh tế, đủ sự thông minh để "thống trị" trái tim của nữ Diva và sẻ chia cùng chị từng khoảnh khắc lãng mạn của cuộc sống...
Trần Hoàng Thiên Kim/ANTGCT