Hôn nhân bất hòa vì ghen tuông mù quáng
Khoa học - công nghệ - Ngày đăng : 10:23, 09/12/2016
Vốn định li hôn nhưng rồi việc ấy lại không thành, sống với nhau như thế thật chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Chị cảm thấy vô vị vì nghĩ chồng đã hoàn toàn không còn tin tưởng mình mà còn tiếp tục sống với nhau thì thật nhàm chán. Từ khi xảy ra việc ấy, anh và chị đã nghiêm túc trao đổi về việc li hôn. Một lần, chị bế thằng con vừa tròn tuổi về nhà mẹ đẻ ở chơi mấy ngày, khi về, vừa vào cửa đã nhìn thấy một đống giấy vệ sinh bỏ trong sọt giấy lộn, đám giấy trắng như những đóa hoa trông thật bắt mắt.
Chị hỏi chồng: - Cô ta là ai? Anh ngạc nhiên hỏi lại: - Cô nào? - Cái cô cùng dùng giấy vệ sinh với anh chứ cô nào? - Chị nói.
Từ ngạc nhiên trở thành kinh ngạc, một lúc sau anh mới lên tiếng: - Làm cái chuyện ấy đâu có dùng giấy vệ sinh? Anh thề với em, anh không làm chuyện gì có lỗi với em cả.
Chị rất trầm tĩnh, bảo chồng: - Anh nói thật đi! Nói thật thì tôi có thể tha thứ cho anh. Anh cất cao giọng: - Anh thật sự không làm chuyện gì có lỗi với em mà!
Chị cũng cất cao giọng: - Anh đừng tưởng tôi không biết gì. Từ lâu tôi đã phát hiện anh có tình ý với con X. “Con X” là bạn cùng cơ quan với anh.
Anh cáu lên, gắt: - Có cô mới có tình ý với thằng X. Đồ thần kinh! Chị không truy hỏi nữa mà khóc toáng lên. Khóc xong, giương đôi mắt mọng đỏ nhìn anh, chị nói: - Chúng ta li hôn thôi! Anh vẫn ngồi trên sôpha, đầu ngẩng cao, mắt nhắm lại, vẻ mặt vô cảm: - Li thì li!
Đã quyết định li hôn nên không tránh khỏi thảo luận về đứa bé. Ai nuôi con đây? Thật ra về mặt tình cảm, anh và chị đều rất yêu con, ai cũng muốn nuôi dù họ đều biết bất kể ai nuôi thằng bé thì đoạn đời sau này của mình cũng rất vất vả.
Đương nhiên nếu chỉ có thế thì hai người có thể thương lượng với nhau để giải quyết. Thực sự khiến hai người đau lòng là thằng bé chẳng có tội tình gì. Thằng bé đáng yêu quá, ai cũng không nhẫn tâm khiến thằng bé mất đi tình yêu của cha hoặc mẹ. Nói đến con, cả hai cùng rơi nước mắt.
Thế là cuối cùng, việc li hôn không thành. Hai vợ chồng đành phải nếm mùi sống vô vị của đoạn đời tiếp theo. Chị vẫn không cam tâm, bắt đầu theo dõi chồng. Chị kể lể và ngầm điều tra anh qua bạn bè cùng cơ quan và hàng xóm láng giềng. Mặc dù chị chẳng điều tra được gì, hơn nữa còn làm cho tinh thần và sức lực của mình mệt mỏi, nhưng những việc làm đó của chị đã gây rất nhiều phiền toái cho anh. Bạn cơ quan và hàng xóm láng giềng bắt đầu nhìn anh với con mắt khác, thậm chí không biết vô tình hay hữu ý còn tránh mặt anh, bàn tán sau lưng anh.
Sống những ngày tháng vô vị như thế, cả anh và chị đều thấy trái tim băng giá như tro tàn, nhưng vì thằng bé đành phải tiếp tục sống với nhau. Hai người cũng đã nhiều lần thử cố gắng. Một ngày nắng xuân rực rỡ, họ cùng nhau leo núi. Núi không cao, phong cảnh thật đẹp, nơi đây đúng là “góc tình yêu” của thành phố này, những đôi nam nữ đang yêu nhau đều thích lên núi có rừng cây rậm rạp xum xuê để dệt lưới tình. Hồi anh chị mới yêu nhau cũng lên núi này tâm sự, nhưng bây giờ họ không sao có thể lại cùng dắt tay nhau lên núi, ôm nhau ngồi dưới gốc cây, thì thầm trò chuyện nữa. Họ cảm thấy chẳng còn hứng thú như những ngày trước đây. Cuộc sống vô vị này biết bao giờ mới kết thúc?
Và trong lúc cả anh và chị đều bị cuộc sống vô vị dày vò tới mức khổ sở mà không nói ra được thì vụ “đào hoa” được đưa ra ánh sáng. Cô X nhan sắc khá xinh ở cơ quan anh mà chị nghi anh có tình ý, ăn nằm với người đàn ông có vợ mà cô giấu giếm trong thời gian dài đã bị người ta bắt quả tang. Nhiều chi tiết trong vụ này chứng tỏ anh bị chị nghi oan. Thời gian quả là vị quan tòa công minh, chính trực, cuối cùng đã trả lại sự trong sạch cho anh.
Ân hận vì đã có lỗi lớn với anh, chị nhào tới, gục đầu vào vai anh, dịu dàng nói: - Em yêu anh nhiều lắm! Anh không còn cảm xúc gì nữa, lạnh nhạt bảo chị: - Bây giờ tình yêu của tôi chỉ dành cho con mà thôi...!
Tâm Giao / Duyên dáng Việt Nam