Theo nhiều nhà hoạt động và luật sư, gái mại dâm là người nhập cư nhận thức sâu sắc về khoản "gánh nặng xã hội" (public charge) của chính quyền Tổng thống Trump. Chuyện này khiến người nhập cư gặp khó khăn hơn trong việc lấy thẻ xanh nếu họ bị bắt vì sử dụng các phúc lợi xã hội như tem thực phẩm và nhà ở cho người thu nhập thấp.

Kỳ 3: Gái mại dâm ngại ngùng không dám xin trợ cấp

29/05/2020, 11:53

Theo nhiều nhà hoạt động và luật sư, gái mại dâm là người nhập cư nhận thức sâu sắc về khoản "gánh nặng xã hội" (public charge) của chính quyền Tổng thống Trump. Chuyện này khiến người nhập cư gặp khó khăn hơn trong việc lấy thẻ xanh nếu họ bị bắt vì sử dụng các phúc lợi xã hội như tem thực phẩm và nhà ở cho người thu nhập thấp.

Gái đứng đường gặp khó thời COVID-19 - Ảnh: Internet

Kỳ 1: Gái mại dâm tiến thoái lưỡng nan thời COVID-19

Kỳ 2: Gái mại dâm mạo hiểm phục vụ nhiều người từ xa để kiếm sống thời COVID-19​

Khó cứu giúp gái bơ vơ

Đối với người Mỹ có mã số thuế, tài khoản ngân hàng, thẻ ID... họ có thể nhận được sự giúp đỡ từ chính phủ. Chính phủ Mỹ đã mở rộng hầu bao từ quỹ liên bang để đối phó với khủng hoảng từ đại dịch và thêm một số từ viết tắt mới vào từ vựng quốc gia: UI cho công nhân viên, PUA cho người lao động tự do, SBA hay PPP cho các doanh nghiệp... Có rất nhiều để điều hướng cho các đối tượng, trừ gái mại dâm. Đối với những người hành nghề mại dâm vốn đã bị định kiến từ chính quyền, không phải lúc nào họ cũng có thể hoặc nên mở lời yêu cầu giúp đỡ.

Trái ngược với Nhật Bản, nơi chính phủ buộc phải đưa người bán dâm hợp pháp vào danh sách nhận gói hỗ trợ tài chính khẩn cấp hồi tháng 4, thì ở Mỹ có một điều khoản đạo đức trong đạo luật CARES của Mỹ liệt kê các loại hình doanh nghiệp dù không bị cấm như CLB thoát y, sòng bài... không được phép tiếp cận các khoản vay từ ngân sách liên bang.

Về mặt lý thuyết, một người hành nghề mại dâm có thể nhận được tiền từ gói hỗ trợ hoặc thậm chí trợ cấp bảo hiểm thất nghiệp, nhưng nhiều người không có lịch sử thuế thu nhập hoặc thậm chí không có các tài khoản ngân hàng cần thiết để tiếp cận những khoản tiền chính sách nêu trên. Một số cảm thấy xấu hổ và lo lắng xung quanh việc nộp thuế thu nhập của họ. Nhiều gái đứng đường lo lắng rằng chính phủ Mỹ sẽ sử dụng các đơn xin thất nghiệp để xác định và truy tố họ là gái mại dâm bất hợp pháp.

Một gái mại dâm chui giấu tên tâm sự: "Tôi luôn biết rằng nộp thuế là việc chính đáng và tôi luôn biết rằng “tôi sẽ bị cắn vào mông” nếu tôi không nộp thuế - nhưng tôi không làm vậy vì rất phiền toái. Tôi thường hoạt động chui theo nhiều cách. Tôi không biết các quan chức sẽ lùng sục như thế nào. Tôi không biết mình sẽ gặp rủi ro gì nếu cứ gắng tìm các khoản trợ cấp”.

Theo nhiều nhà hoạt động và luật sư, gái mại dâm là người nhập cư nhận thức sâu sắc về khoản "gánh nặng xã hội" (public charge) của chính quyền Tổng thống Trump. Chuyện này khiến người nhập cư gặp khó khăn hơn trong việc lấy thẻ xanh nếu họ bị bắt vì sử dụng các phúc lợi xã hội như tem thực phẩm và nhà ở cho người thu nhập thấp.

"Chúng tôi đã cố gắng xin trợ cấp thất nghiệp cho một số người và họ đã phản ứng kiểu như là: Làm ơn xin đừng làm vậy. Đừng gửi đơn đi". Elena Shih cho biết. Shih đang là trợ lý giáo sư tại Đại học Brown và cũng là một trong những người đồng sáng lập của Red Canary Song, một nhóm bảo vệ quyền lợi cho nhân viên dịch vụ massage tại thành phố New York.

Một số nhân viên massage thậm chí còn ngại nhận thực phẩm từ chương trình nhân đạo vì họ lo lắng rằng điều đó sẽ khiến họ trở thành nạn nhân của “gánh nặng xã hội” và chịu những hậu quả không mong muốn.

Chỉ giúp nhau được cái khẩu trang

Kể từ khi coronavirus quét qua, khó có thể nhận ra nước Mỹ là miền đất hứa được nữa. Theo một khảo sát gần đây của Cục điều tra dân số, 10% người trưởng thành nói rằng họ không nhận đủ thực phẩm họ cần. Và khi tỷ lệ thất nghiệp đạt mức kỷ lục ở 43/50 tiểu bang, nền kinh tế hiện đang phải vật lộn với một câu hỏi cấp bách mà người bán dâm biết quá rõ: Làm thế nào để làm việc an toàn? Vì an toàn thì mất khách mà chiều khách thì mất an toàn.

Tìm cách giúp gái mại dâm là một vấn đề nan giải mà các nhóm bảo vệ quyền lợi cho họ như Sex Workers Outreach Project (SWOP), the Black Sex Worker’s Collective và Red Canary Song... đang phải đối mặt. Các nhóm này vốn hoạt động trong một thời gian dài, tập trung đấu tranh cho người bán dâm, tìm kiếm sự giúp đỡ của cảnh sát và chính quyền từ trước khi đại dịch coronavirus xuất hiện. Giờ thì các nhóm này cũng chẳng biết giúp gì cho gái mại dâm ngoài việc... phát miễn phí khẩu trang.

"Khi bạn phải dựa vào chính mình, bạn nghĩ ra đủ thứ", Monica Jones, một nhà hoạt động thuộc Dự án Outlaw, có chức năng giúp đỡ tài chính cho những người hành nghề mại dâm đã giải nghệ. Giờ Jones chỉ có thể xoay sở lo việc phân phát khẩu trang và găng tay cho những người “trong ngành” chưa có. Alex Andrew - đồng sáng lập Dự án SWOP Behind Bars, thuộc nhóm SWOP chuyên giúp đỡ gái mại dâm bị giam giữ, cũng đang chuẩn bị vận chuyển 3.000 khẩu trang trên khắp đất nước để phân phối cho gái đứng đường.

Nhưng trong ngành này, mọi khách hàng là một nhân tố bí ẩn giữa lằn ranh rủi ro và nhu cầu. Kyli và Jinx, hai thành viên của nhóm SWOP tại Salt Lake, ước tính rằng họ đã phát khoảng 300 khẩu trang loại N95 cho gái đứng đường trong thành phố - những người mà họ tin rằng thuộc tình trạng vô gia cư. Bản thân Jinx cũng là vũ nữ biểu diễn tại một câu lạc bộ thoát y địa phương nhưng gần đây đã mở cửa trở lại. Jinx cũng đeo khẩu trang khi “làm việc” và hy vọng rằng những người bán dâm nhận được khẩu trang sẽ chịu đeo chúng - nhưng Jinx không chắc chắn chuyện đó lắm.

Theo Jinx, ngay cả việc rửa tay và các biện pháp an toàn khác, điều đó thực sự phụ thuộc vào khách hàng chứ làm gái thì không có quyền lựa chọn. Jinx nhận xét chua chát: "Không có chuyện bạn có thể chọn. Khách hàng ra lệnh mọi thứ vì họ là người trả tiền".

Caty Simon – nhà hoạt động vì quyền lợi của gái mại dâm ở bang Massachusetts nhưng đồng thời cũng là một gái mại dâm. Bình thường, Caty kiếm được vài trăm USD mỗi tuần và nhận được tem thực phẩm, đã tìm cách đặt ra các quy tắc để bảo vệ cho chính mình. Người phụ nữ 38 tuổi này đã ở nhà và tuân theo các hướng dẫn giãn cách xã hội của bang Massachusetts trong nhiều tuần qua nhưng đang cảm thấy khá bức bí.

"Tài khoản ngân hàng của tôi ở mức 0 từ ngày này sang ngày khác. Tôi vẫn cố gắng không quay trở lại hành nghề mại dâm, nhưng tôi không biết mình sẽ có thể trụ được bao lâu nữa".

(hết)

Anh Tú

Bài liên quan

(0) Bình luận
Nổi bật Một thế giới
Vui buồn nghề muối Bạc Liêu - Bài 2: Ứng dụng kỹ thuật, công nghệ mới
Để làm giàu trên chính đồng muối của gia đình, nhiều diêm dân ở Bạc Liêu đã mạnh dạn đầu tư vật tư, thiết bị cơ giới hóa để sản xuất muối theo hướng công nghệ cao. Hướng đi mới đã khẳng định được hiệu quả, góp phần nâng cao sản lượng lẫn chất lượng hạt muối.
Đừng bỏ lỡ
Mới nhất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO
Kỳ 3: Gái mại dâm ngại ngùng không dám xin trợ cấp