Mới đây, đạo diễn của bộ phim 'Cầu vồng không sắc' đã bày tỏ quan điểm trên trang Facebook cá nhân về bình luận của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch dành cho đứa con tinh thần của mình. Tuy nhiên, đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến lại khá 'nặng lời' khi sử dụng từ 'vô học' và gây ra nhiều tranh cãi. PV Một Thế Giới đã liên hệ với người trong cuộc để tìm hiểu rõ về sự việc lần này.

Đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến: ‘Nguyễn Ngọc Thạch là nhà văn vô học!’

Một Thế Giới | 19/03/2015, 12:00

Mới đây, đạo diễn của bộ phim 'Cầu vồng không sắc' đã bày tỏ quan điểm trên trang Facebook cá nhân về bình luận của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch dành cho đứa con tinh thần của mình. Tuy nhiên, đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến lại khá 'nặng lời' khi sử dụng từ 'vô học' và gây ra nhiều tranh cãi. PV Một Thế Giới đã liên hệ với người trong cuộc để tìm hiểu rõ về sự việc lần này.

>> Lê Công Tuấn Anh (Kỳ 7)- Vụ án tình không có thủ phạm
>> Ý dân và 6.700 cây xanh
"Cầu vồng không sắc" là bộ phim có chủ đề về tình yêu đồng tính nam vừa được công chiếu vào ngày 16.03.2015 tại Hồ Chí Minh, do hai diễn viên Thanh Tú và Vũ Tuấn Việt đóng vai chính. Đây là dự án được ấp ủ khá lâu và đầu tư kỹ lưỡng bởi đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến. Ngay từ những ngày đầu, nó đã thu hút được sự quan tâm từ phía cộng đồng LGBT (Đồng tính, song tính & chuyển giới). 
Tại buổi ra mắt phim, rất nhiều người LGBT nổi tiếng đã được mời đến tham dự và nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch chính là một trong số đó.
Nguyen Ngoc Thach, Nguyen Quang Tuyen, cau vong khong sac
Hậu trường phim Cầu vồng không sắc
Bên cạnh những tác phẩm đáng chú ý như "Trái tim sư tử", "Khóc giữa Sài Gòn", "Chênh vênh 25", nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch còn được biết đến như là một người bình luận phim "cá tính" trên mạng xã hội Facebook. Những bài bình luận của anh thu hút hàng ngàn lượt "like" và bình luận, bất chấp cách hành văn vẫn còn bị nhiều người nhận xét là "chợ búa". 

Nguyen Ngoc Thach, Nguyen Quang Tuyen, cau vong khong sac
 Nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch
Ngày 17.03, bài bình luận về bộ phim "Cầu vồng không sắc" của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch đã vấp phải nhiều sự phản đối. Một số cư dân mạng cho rằng việc sử dụng những từ ngữ như "con mẹ", "bóng" là không phù hợp với một nhà văn vốn là người đồng tính nam công khai như anh.
Trích bình luận của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch:
"Vài cái mắc cười trong phim.
- Bóng yêu nhau giờ đâu có sến vậy mấy mẹ. Trời ơi, cái gì chạy tung tăng, nô đùa ha, nghịch ngợm ha, tinh trùng... ý quên, tinh nghịch ha, vừa chạy vừa tung bông tung bông ha. Cầm cây cọ mà chạy không nhìn phía trước ha, có bữa vấp té cọ đâm lòi bản họng hỏi sao ngu nha.
- Má ơi, nghĩ sao bạn này cầm nguyên đống bông cúc, bông vạn thọ gì đó, chạy te te theo kiểu, "Á, bắt em đi, đuổi em đi anh ơi, hí hí, hãy làm cuộc đời em nở hoa đi anh." Mẹ, gặp mình mình cho ôm bông hướng dương, cho nở hậu cỡ vậy mới đã.
- Chị mẹ trong phim cũng như vài bộ phim khác, mắc chứng rối loạn căng thẳng cục bộ, cái quần què gì bả cũng căng như dây đàn, nhìn y chang... bón.
- Gout thời trang ngủ của chị mẹ có vấn đề nha má. Mặc cái đầm ngủ gì mà xấu bỏ mẹ. Đã vậy, làm như đầm ngủ cắt may sẵn cho bạn cao to vậy á, bởi đưa bạn đó mặc vô cũng vừa.
- Hai bạn này nhiều cảnh cho tui cảm giác sẽ thoại cùng nhau theo kiểu, "Anh ơi, cái đầm này đẹp quá." "Đúng rồi đó em, anh mặc chắc sẽ đẹp hơn em." 
- Con mẹ "Trấy Sòn" trong phim không hiểu đâu ra, coi cảnh này cười muốn té đái với bả, diễn dỡ và đơ thì thôi, đem vô phim y chang như để khoe cái tướng lực điền chứ chả còn gì hơn. Mà cảnh phim đó cũng chả ảnh hưởng hay có ý nghĩa dính dáng gì đến mạch phim.
- Nói thiệt chứ sao cứ phim nào có cảnh gay cũng xuất hiện bạn vũ công mặc đồ làm lố vậy? Cái cảnh hai vai chính người ta hát cũng không tệ, người ta hát về tình yêu đôi lứa mà bả xuất hiện mặc cái đầm "chăm gử" "chăm bải" "đầm ngọc chinh" gì đó rồi cứ cà hẩy cà hẩy, cà lướt cà lướt như ai cắt trúng dây nào của bả. Nhìn bả tưởng cốt con lươn không á. 
- Trong phim có bà chó, hai nam chính suốt ngày chơi với... chó. Làm đầu óc đen tối nghĩ đến... group cùng thú... Hu hu, ghê quá hà!
- Nếu đã muốn làm cảnh nóng thì nóng cho tới, hai bạn nam chính tướng cũng đẹp mà sao không cho người ta quất. Mà hai bạn này đóng cảnh quất, bao đạt luôn vì sẽ diễn bằng tất cả đam mê, kinh nghiệm và nhiệt huyết, cố ý quay hư vài chục lần, đạo diễn kêu cắt cắt không chịu ngưng diễn. Gì đâu suốt ngày cởi đồ nằm ôm, ôm, nhìn mắc bực.
..."
Nguyen Ngoc Thach, Nguyen Quang Tuyen, cau vong khong sac
Ảnh chụp màn hình
Cuộc tranh luận lên tới đỉnh điểm khi đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến đăng dòng nhận xét về nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch trên trang Facebook cá nhân với nội dung như sau: "Sao lại có thứ vô học, viết toàn loại rác rưởi như nguyễn ngọc thạch lại được coi là nhà văn nhỉ?”.
Nguyen Ngoc Thach, Nguyen Quang Tuyen, cau vong khong sac
 Ảnh chụp màn hình
Nguyen Ngoc Thach, Nguyen Quang Tuyen, cau vong khong sac
 Đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến
Hàng trăm lượt bình luận xoay quanh sự việc đã xuất hiện trên trang cá nhân của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch và đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến. Có ủng hộ lẫn phản đối dành cho cả hai. Phóng viên Một Thế Giới đã liên hệ với người trong cuộc để tìm hiểu rõ về sự việc lần này.
PV: Lời nhận xét về nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch trên trang Facebook cá nhân có phải do chính anh viết ra không?
ĐD Nguyễn Quang Tuyến: Đúng vậy.
PV: Tại sao anh lại đưa ra lời nhận xét khá "nặng" như thế trong khi việc phê bình phim vốn là quyền của khán giả - mà ở đây là nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch?
ĐD Nguyễn Quang Tuyến: Tôi không có ý định quay lại hay sửa bất cứ điều gì nếu được làm lại! Tôi nghĩ không có sự hoàn hảo tuyệt đối trong bất kỳ một tác phẩm nào, nên tôi không bao giờ tìm kiếm sự hoàn hảo đó. Đơn giản vì sự hoàn hảo của người này có thể là thiếu hoàn hảo với người khác. Mỗi người sẽ có một cách nhìn riêng, một gu thẩm mỹ riêng. 
Cái tôi hướng tới đó là sự đồng cảm chung của số đông khán giả. "Cầu vồng không sắc" là phim mà tôi rất hài lòng. Tôi làm phim này với tất cả cảm xúc của mình. Tôi có thể bỏ qua bất kỳ một nguyên tắc cứng nhắc nào đó trong việc quay phim hay dựng phim để tạo một "Cầu vồng không sắc" như hiện nay vì cảm xúc của người xem là ưu tiên số một của tôi! Tôi nghĩ mình đã làm được điều đó với "Cầu vồng không sắc" khi đa số khán giả trong rạp đã cười khi phim tôi muốn họ cười và khóc khi phim tôi cần họ khóc! Vậy tại sao lại phải thay đổi nó nhỉ?
Tất nhiên sẽ có ý kiến trái chiều, vì nghệ thuật vốn dĩ là như vậy!  Tất nhiên tôi sẽ cười thật tươi khi có rất nhiều người, trong đó có nhiều phóng viên khen phim mình, nhưng tôi cũng không nhảy dựng lên khi  có vài người khác chê phim của tôi. Tôi chỉ thất vọng khi đọc một review của một bạn trẻ được coi là nhà văn đồng tính nhận xét về phim của mình. Tôi hiểu cậu ta cũng muốn mình nổi tiếng , mà cách nổi tiếng nhanh nhất không gì bằng scandal hoặc những phát ngôn tục tĩu gây sốc. Cậu ấy đã từng viết mấy câu truyện về chủ đề đồng tính nhưng không thu hút được nhiều độc giả thì phải, nên cậu ấy gần như chuyển hẳn sang nghề review phim mới không ăn lương với những lời lẽ thô tục và không có văn hoá. Cậu ấy đang cố gắng chà đạp lên những người làm phim, đặc biệt chà đạp lên chính những người cùng xu hướng tính dục như mình để được nổi tiếng. 
Những nhận xét vô văn hoá như vậy tôi không bao giờ tiếp thu cả!
PV: Cám ơn anh!
Nguyen Ngoc Thach, Nguyen Quang Tuyen, cau vong khong sac
 
PV:  Anh nghĩ như thế nào về lời nhận xét của đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến? 
Nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch: Tôi thấy anh Tuyến nói đúng. Cũng dễ hiểu là với những sản phẩm đầu tay, tâm huyết, khi nhận ý kiến phản bác người ta thường cảm thấy khó chấp nhận và phản kháng lại. Nếu là tôi của đâu đó 2 năm trước, tôi cũng sẽ hành động như anh Tuyến, nhưng may quá, tôi qua rồi cái giai đoạn nặng lòng về những nhận xét khen chê dành cho sản phẩm của mình. 
Phim hay sách, nhìn chung đều là sản phẩm nghệ thuật, và với sản phẩm nghệ thuật thường không có hay, dở, chỉ đơn giản là hợp hay không với người tiếp nhận. Hợp với người này có thể không hợp với người kia, tùy vào nhân sinh quan và trải nghiệm của mỗi người. Nên khen hay chê, chỉ là quan điểm cá nhân.
Anh Tuyến có nói tôi là "nhà văn vô học", tôi thấy cũng đâu có sai. Vì quả thực là tôi có học qua trường lớp nào về viết văn đâu. Viết với tôi là bản năng. Và bản năng của tôi thì luôn vùng vẫy, dữ dội.
PV: "Cầu vồng không sắc" là bộ phim có góc tiếp cận khá nhân văn về tình yêu đồng tính. Anh có nghĩ rằng mình đã hơi "nặng tay"? 
NV Nguyễn Ngọc Thạch: Tôi đâu nặng tay với "Cầu vồng không sắc". Tôi nặng tay với tất cả những bộ phim mình từng coi.  Nếu ai có theo dõi trang cá nhân của tôi, họ sẽ thấy tôi luôn khắt khe thậm chí là cực kỳ khắt khe với những bộ phim Việt ra rạp. Có những bộ phim tôi khen, nhưng thường chẳng ai chú ý lắm, họ thường quan tâm đến những phim tôi chê. Phần lớn người theo dõi, họ tin vào quan điểm của tôi khi đánh giá phim vì họ cũng thấy những thứ tương tự khi xem mà không biết phải viết ra sao. Thử hỏi, nếu tôi nói sai về phim nhiều lần, người ta có tin để nghe theo nữa không. 
Quay lại với chuyện “nặng tay”, ông bà mình dạy “thương cho roi cho vọt”, thương lắm mới ngồi coi chăm chú để nhớ từng chi tiết rồi ngồi viết ra như vậy, chứ chẳng để tâm thì người ta bận lòng làm chi. Vì rõ ràng, tôi biết đạo diễn nước ta có khả năng làm ra những sản phẩm tốt hơn vậy và có thể tránh khỏi những hạt sạn không đáng có. 
Cái họ khó chịu với tôi, thường là do cách tôi viết bằng ngôn ngữ bình dân, đôi khi tục, nhưng trước hết phải làm người ta cười. Viết theo kiểu như báo chí chính thống tôi viết được, thậm chí từng viết cho vài tờ báo với bút danh khác nhau, nhưng viết vậy đọc chán và buồn ngủ lắm, ai mà đọc đâu. Nên khi đã công khai trên trang cá nhân, tôi cứ viết theo kiểu của riêng mình, người ta đọc hết là được. 
Với “Cầu vồng không sắc”, tôi nói rất rõ trong bài viết rằng “phim không dở, chỉ có nội dung cũ và hơi sến”, mấy thứ đó có đúng hay không, người coi phim sẽ tự thấy. Còn những cái mắc cười của phim, là từ con mắt một khán giả tôi nhìn thấy sạn. Thay vì vào dùng lời qua lại với tôi, người bên đoàn phim chỉ cần giải thích những điểm đó của bộ phim là được.
PV: Facebook là trang cá nhân. Mặc dù vậy, đây không phải lần đầu anh vấp phải sự phản đối về lối hành văn trên trang mạng xã hội. Nhiều người thậm chí còn tiêu cực nhận xét “anh không xứng là nhà văn”? Anh nghĩ sao về điều này? 
Như bạn nói, trang cá nhân của mỗi người thì ít ra, họ sở hữu cái quyền tự do ngôn luận cá nhân của họ chứ nhĩ? Tôi nghĩ mình đủ lớn để chịu trách nhiệm cho những gì mình nói ra hay viết ra. Cũng như có nói ở trên, “hợp với người này chưa chắc hợp với người khác”, một số người chỉ đọc khoảng một hai bài viết của tôi có dùng từ ngữ bình dân thì mặc nhiên cho rằng tôi thuộc loại người nọ kia. Còn những bài viết về tình cảm, cuộc sống, về phận đàn bà của tôi, họ đâu đọc hay đâu quan tâm. 
Còn về chuyện “không xứng là nhà văn”, tôi đã nói nhiều lần trên trang cá nhân, có khi nào tôi dám nhận là nhà văn đâu. Tôi đi buôn chữ giữa Sài Gòn. Chữ tôi buôn có khi đau khổ, có khi vui tươi, người mua chữ về, họ có quyền tùy nghi để đọc rồi thích hoặc không. Nếu chạm được cảm xúc của họ, họ sẽ tiếp tục ủng hộ, còn không họ dừng lại.
Con người chúng ta hay có thói quen áp đặt những thứ nhiều người nghĩ thành một chuẩn mực chung và khi có bất cứ ai đi lệch khỏi chuẩn ấy, họ đều cho là dị biệt. Kiểu như đàn ông thì phải yêu đàn bà đó là quy chuẩn, còn đàn ông mà yêu nhau thì là dị biệt. Cũng như vậy, trong suy nghĩ mặc định của nhiều người thì cứ hễ người viết sách là phải nhẹ nhàng, nói những chuyện cao sang, thâm sâu, đầy tính mỹ miều, ai mà ngược lại thì không xứng là người viết văn.
Nhưng khi đã dám nói lên những thứ mình suy nghĩ, tôi đã lường trước việc người ta sẽ phản đối mình và tôi cũng quen rồi cái việc người ta chưa hiểu hết về mình đã nhận xét.Mỗi người một cách sống thôi, tôi sống để thoải mái trước đã, còn phần nhận xét của những người không quen, tôi xin phép không suy nghĩ tới vì bận rộn dùng thời gian chăm sóc, lo lắng cho những người yêu thương tôi.
PV: Anh có lời nào muốn gửi đến đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến hay không?
Tôi có gởi một lá thư riêng cho anh Tuyến, chủ yếu để xin lỗi nếu những gì tôi viết làm anh bận lòng. Chuyện trong cuộc, mình là người gây ra thì đích thân mình phải đi xử lý và chịu trách nhiệm chứ. 
Tôi tin rằng rồi đây nhiều người đọc những dòng này sẽ nghĩ "Lại là trò lời qua tiếng lại để quảng cáo cho phim". Nhưng dù sao đi chăng nữa, việc lần này cũng là một cách để nhiều người biết đến “Cầu vồng không sắc” hơn, và phần đông khán giả sẽ là những người có nhận xét công bằng nhất. 
Và vẫn như vậy, tôi giữ nguyên quan điểm của mình rằng bộ phim không dở nhưng chưa thực sự hay. Đề tài của nó không mới và cách thể hiện có phần bi lụy và hơi sến. 
PV: Cám ơn anh!
Mai Thảo - Liêu Nguyên
Bài liên quan

(0) Bình luận
Nổi bật Một thế giới
Vui buồn nghề muối Bạc Liêu - Bài 2: Ứng dụng kỹ thuật, công nghệ mới
Để làm giàu trên chính đồng muối của gia đình, nhiều diêm dân ở Bạc Liêu đã mạnh dạn đầu tư vật tư, thiết bị cơ giới hóa để sản xuất muối theo hướng công nghệ cao. Hướng đi mới đã khẳng định được hiệu quả, góp phần nâng cao sản lượng lẫn chất lượng hạt muối.
Đừng bỏ lỡ
Mới nhất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO
Đạo diễn Nguyễn Quang Tuyến: ‘Nguyễn Ngọc Thạch là nhà văn vô học!’